Trần Vũ Tịch nhắm mắt lại, cố gắng để cho mình không nghĩ đến hắn nữa.
. . . . . .
"Thì ra anh ở nơi đây, em đến công ty tìm anh, thư ký nói sau khi anh nhìn thấy lời nhắn của em thì ra ngoài, vẫn chưa trở về. Đến bây giờ vẫn trách em, không muốn gặp em sao?" Dụ Khả Hân từ từ đi đến bên cạnh Ngạo Dạ Phong, mặt mỉm cười nhìn bóng lưng quen thuộc kia.
"Nếu đã đi, bây giờ còn trở về làm gì?" Ngạo Dạ Phong không nhìn cô ta, chỉ nhìn chằm chằm ra mặt biển phía xa lạnh lùng nói.
Dụ Khả Hân khẽ mỉm cười, đến gần sát Ngạo Dạ Phong, vòng tay ôm hắn từ sau lưng, "Người ta nhớ anh mà, chẳng lẽ lâu như vậy, anh không nhớ em chút nào sao? Chẳng lẽ anh đã quên cuộc sống của chúng ta trước kia rồi sao?"
Ngạo Dạ Phong hai tay đút vào túi, gió biển thổi vào âu phục màu đen hưu nhàn của hắn đung đưa ở hai bên , không ngăn cản cô gái ở sau lưng ôm hắn.
"Dạ Phong ~ em thật sự rất nhớ anh, sau khi ra ngoài mới biết, cuộc sống bên ngoài có rất nhiều khổ cực. Thật sự rất nhớ những ngày trước kia còn cùng anh ở chung với nhau." Dụ Khả Hân dán vào lưng Ngạo Dạ Phong thản nhiên nói, mỗi lời cô ta nói ra đều chạm đến cánh cửa trái tim luôn khép kín của Ngạo Dạ Phong.
Hắn lạnh lùng đem đẩy vòng tay của cô ta ra, cũng không quay đầu lại nhìn cô ta, "Đó là con đường cô lựa chọn, muốn đi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554143/quyen-2-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.