Đường Dật đưa tay sờ sờ đầu Trần Vũ Tịch, "Em cũng thích Thầy đúng không!"
Trần Vũ Tịch đột nhiên ngẩn ra, không dám nhìn mặt hắn, thích, dĩ nhiên thích, từ năm năm trước đã bắt đầu thích, nhưng đúng như Đường Dật vừa rồi mới nói vậy, sau khi tốt nghiệp trung học, cô cũng không vì rời khỏi Đường Dật mà cảm thấy đau lòng, ngược lại cảm thấy có được người như vậy tồn tại trong đầu, là một điều may mắn.
Thứ tình cảm này, cô chỉ muốn giữ chứ cũng không muốn nhất định phải có.
Nếu như không phải lần này gặp lại, cô tin, nhất định cô sẽ gặp được một người khác mà mình thích.
"Thật xin lỗi, đều là lỗi của em! Là vì em thầy mới bị điều đi."
"Vũ Tịch, không cần tự trách, thầy không trách em, chỉ là bây giờ em còn nhỏ, không hiểu tình yêu chân chính thật sự là gì, cái em gọi là tình yêu quá mức đơn thuần."
Trần Vũ Tịch đột nhiên đứng lên, "Thầy Đường, thầy chờ em, em nhất định sẽ làm cho thầy ở lại. Điều này với việc em thích thầy không có liên quan. Bởi vì. . . . . . bởi vì thầy là một thầy giáo tốt!"
Nói xong Trần Vũ Tịch xoay người chạy tới phòng làm việc.
Cửa phòng làm việc của Ngạo Dạ Phong bị Trần Vũ Tịch không chút khách khí một cước đá văng, người ngồi bên trong phòng làm việc đang bàn bạc, nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm cái cô bé mới xông vào này, mà cô lại lạnh lùng nhìn Ngạo Dạ Phong chằm chằm.
Ngạo Dạ Phong liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554132/quyen-2-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.