"Cô thật sự thích người khác?" Ngạo Dạ Phong sắc mặt càng đen hơn, không biết vì sao hắn lại để ý cái này. Hương vị nụ hôn ngày đó tựa hồ vẫn còn ở quanh quẩn trên môi, trong lòng hắn không khỏi đem cô biến thành thứ sở hữu của mình, mặc dù hắn cho là đến bây giờ vẫn không nhận thấy được nhưng lúc này vẻ mặt của hắn đã đem tâm tư của mình hầu như thể hiện ra toàn bộ không thể nghi ngờ.
Trần Vũ Tịch dời con ngươi đi chỗ khác, "Ngạo Dạ Phong, tôi cảm thấy được hai ta nên không ai can dự chuyện của ai mới đúng! Đúng như lời lúc trước của anh, tôi còn nhỏ, sớm muộn gì cũng sẽ tự nhiên thích mấy nam nhân khác, không nhất thiết nhất định phải gả cho anh."
"Người đàn ông kia là ai?" Ngạo Dạ Phong lạnh lùng hỏi.
Trần Vũ Tịch cảm thấy không giải thích được, "Tôi nói, không có! Tôi chỉ là nói ra suy nghĩ."
"Xác định chưa?"
"Xác định!" Trần Vũ Tịch hét lớn, nhưng nói xong vẫn cảm thấy có chút chột dạ."Ngạo Dạ Phong anh đây là có ý tứ gì, anh đang ghen?"
Ngạo Dạ Phong sửng sốt, lúc này mới chú ý tới mình có hơi quá, khôi phục tất cả như bình thường, hắn vuốt đầu của cô cười nói, "Cô bé cấm không yêu sớm, tôi là thay ông nội giám sát cô! Tránh cho người thông minh như cô gái nhỏ đây, bị người khác cho một khối kẹo dụ dỗ đi."
Trần Vũ Tịch hất tay Ngạo Dạ Phong, "Ngây thơ!"
Hơn chín giờ tối hôm đó, ông cụ cũng đã đi ngủ, Ngạo Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554111/quyen-2-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.