Không nghĩ tới đã nhiều năm như vậy, cô còn có cơ hội gặp mặt hắn, cô giống như trở lại thời trung học của mình một lần nữa, trở lại khoảng thời gian cô thầm mến hắn.
Sau khi Đường Dật và Ngạo Tùng hàn huyên một lát, liền chuẩn bị rời đi.
"Con đi tiễn thầy Đường!"
Không đợi Ngạo Tùng lên tiếng, Nam Cung Thiến cuống quít đứng lên, Ngạo Tùng cười cười không nói gì, nhìn Nam Cung Thiến và Đường Dật đi ra ngoài.
"Thầy Đường!" Nam Cung Thiến theo sát một bước, "Sao thầy lại ở thành phố này? Thầy không phải là người địa phương chứ?"
Đường Dật cười một tiếng: "Tôi ở thành phố M, sau khi tốt nghiệp trung học, vì không có lựa chọn gì, cho nên chọn nghề giáo viên, mới vừa tốt nghiệp thì được phân bổ tới đây làm giáo viên."
"Oa, thầy Đường nhất định vô cùng lợi hại, vừa mới tốt nghiệp đã có thể lên làm chủ nhiệm lớp."
Đường Dật xem thường, nguyên nhân còn không phải là vì quan hệ trong nhà của mình sao.
"Vũ Tịch là người ở đâu?"
"Em. . . . . ." Miệng vừa phát âm ra hình dáng chữ M liền bị cô cứng rắn nuốt xuống: "Em là người ở đây, khi còn bé em theo cha mẹ ra nước ngoài, sau này lại trở về ."
Đường Dật gật đầu một cái, những chuyện này hắn mới vừa nghe Ông cụ Ngạo nói xong, chỉ vì muốn tránh nói tới chuyện đau lòng của cô, hắn cũng không hỏi nhiều.
"Đúng rồi thầy Đường, bây giờ thầy có bạn gái chưa?"
Đường Dật quay đầu lại nhìn Nam Cung Thiến, Nam Cung Thiến cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554074/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.