Ngạo Dạ Phong dựa vào ghế sa lon, tiện tay cầm lên một quyển tạp chí, vốn cho là trong nhà có thêm một người phụ nữ, cận thủy lâu đài, thật không nghĩ đến lại là. . . . . . Hắn liếc nhìn Nam Cung Thiến, quét qua trước ngực của cô, "Ông nội tôi rất bận, có chuyện gì cô nói với Thím Lưu đi, cô có vẻ nhiều chuyện quá."
Sắc mặt Ngạo Tùng trầm xuống, "Ta nói cháu chăm sóc tốt cho Vũ Tịnh, nghe hiểu không?"
Ngạo Dạ Phong ai cũng không sợ, duy chỉ có ông cụ nhà này là sợ muốn chết, "Được được được, cháu nhất định sẽ chăm sóc thật tốt!" Ngạo Dạ Phong nhíu mày nhìn Nam Cung Thiến.
Nam Cung Thiến thấy được mùi vị khiêu khích trong ánh mắt Ngạo Dạ Phong, cười càng thêm ngọt ngào, "Vậy thì phải cám ơn Ngạo Phong ca ca rồi!"
Cả người Ngạo Dạ Phong run lên, bị người phụ nữ gọi mình là “Ca ca”, hắn đúng là có điểm không chịu nổi.
"Ngạo Phong, cháu đưa Vũ Tịnh lên tầng xem phòng của con bé đi, sau đó nếu cần giúp một tay thì làm một chút."
Ngạo Dạ Phong không nhịn được đứng dậy, "Đi thôi!". Hai tay đút vào túi, một mình đi lên lầu, Trần Vũ Tịch cuống quít xách va-li của mình, theo sát Ngạo Dạ Phong đi lên tầng.
Ngạo Dạ Phong đi ở phía trước, dõi theo bóng lưng hắn, một thân tây trang màu đen hưu nhàn, quanh người tản ra mùi vị nước hoa nhàn nhạt, xen lẫn hơi thở nam tính, đường cong hoàn mỹ làm cho người ta si mê, nhất là gương mặt tuấn tú, quả thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554072/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.