Đông. . . . . . một tiếng vang thật lớn, cảm giác cả ký túc xá cũng bị chấn động.
Tay Nam Cung Thiến giơ lên chiếc giày không thể nhận ra là của mình nữa, một lính đặc chủng đá văng cửa phòng ký túc xá 306. Mà cánh cửa kia,bị cô đá thiếu chút nữa đã tạo thành một lỗ thủng, trong phòng có bốn cô gái tuổi xấp xỉ cô, hoặc ngồi, hoặc nằm.
Chỉ là, họ tới đây sớm hơn Nam Cung Thiến một năm.
"Là ai bỏ đinh vào giày, thì đứng ra đây cho tôi." Nam Cung Thiến quét mắt nhìn về phía bốn cô gái.
Một trong bốn cô gái đó liếc nhìn Nam Cung Thiến, cười lạnh một tiếng: "Cô đi nhầm phòng rồi, đây là phòng 306, phòng của cô là phòng 206, ở tầng dưới!"
Cô gái nói chuyện với Nam Cung Thiến đưa ngón cái ra, chỉ ngược xuống mặt đất, thái độ rõ ràng là đang khiêu khích cô.
Nam Cung Thiến đem giày cầm trong tay, hung hăng ném về phía cô gái, cơ thể cũng nhào về phía cô ta mà đánh.
Mấy người trong phòng thấy thế, nhanh chóng hợp tác, không phải ngăn cản, mà đè Nam Cung Thiến xuống dưới ra sức đấm đá vào người cô.
Nam Cung Thiến không phục, nhớ tới hơn một tháng quaở trường bộ đội đặc chủng huấn luyện đặc biệt, mấy người này vẫn không nói rõ chuyện mình gây ra, không phải giành đồ đạc của cô, thì cũng hợp lại làm khó cô. Nhớ tới những chuyện này, Nam Cung Thiến đánhcàng dữ dội hơn.
Không thể đánh một lúc bốn người, như vậy rất dễ mất mạng, nhưng chết thì cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554066/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.