Toàn bộ phòng thẩm vấn rộng lớn vang vọng những gì Trình Thiên Na vừa nói, mọi người đều nhìn Trình Thiên Na, đôi mắt của Mạnh Tú Cầm lóe lên thứ ánh sáng xấu xa.
"Trình Thiên Na, cô không hiểu gì cả, Từ Hiểu Uyên là một người phụ nữ điên rồ! Cô hoàn toàn không hiểu về con người bà ta đâu." Mạnh Tú Cầm bắt đầu rống lên, cả người run lên cầm cập.
Mạnh Tú Cầm đột nhiên nhớ lại những việc Từ Hiểu Uyên đã làm, bà ta nhìn xuống dưới bàn với ánh mắt có chút khó chịu, tại sao những người này lại nhất định muốn ép buộc bà ta chứ?
Tô Tuyết Vy, Thịnh Vân Hạo và những người khác đều bước sang một bên theo dõi cuộc nói chuyện giữa họ.
Thịnh Vân Hạo nhìn sự thay đổi của Tô Tuyết Vy, trong lòng có chút xót xa ôm lấy cô, bây giờ bọn họ dường như đã trút bỏ hết hận thù và đối xử với nhau giống như những đôi tình nhân bình thường, chuyện xảy ra bây giờ chỉ giống như chuyện nhỏ bên ngoài mà thôi.
Trình Thiên Na nhìn Mạnh Tú Cầm rồi gằn từng chữ: "Ý của cô là gì? Mạnh Tú Cầm, tôi biết những gì Từ Hiểu Uyên đã làm dù xấu xa đến đâu cũng tốt hơn cô!"
Mạnh Tú Cầm cả người run lên giống như dã thú sắp lao ra khỏi lồng, như một con thú bị thương đang giãy dụa lần cuối cùng vậy.
Chiếc còng tay va chạm với mép bàn vang lên những tiếng giòn giã, nếu không có những thứ này chặn lại thì có lẽ bà ta sẽ đứng trước mặt Trình Thiên Na
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013541/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.