Tô Tuyết Vy sau khi mang theo Tô Thần Vũ rời khỏi biệt thự của Thịnh Vân Hạo liền trở về nhà của mình, cô và Tô Thần Vũ đều không nói câu nào chỉ lặng im ngồi nghe tiếng cãi nhau ồn ào ngoài cửa.
“Lục Đan Bạch, không phải tôi đã từng nói với cô là không được để cô ấy đi ra khỏi đây sao? Tình hình hiện tại nguy hiểm như thế nào không phải cô còn hiểu rõ hơn tôi sao?” Chu Hạo Thanh sắc mặt lạnh lùng nói.
“Còn nữa tại sao cô lại đưa cô ấy tới biệt thự của Thịnh Vân Hạo hả? Bây giờ Thịnh Vân Hạo đã biết được tất cả về sự việc năm đó rồi, sao cô lại đưa cô ấy vào chỗ mạo hiểm như vậy hả?”
Lục Đan Bạch không chịu nổi những lời mắng nhiếc của Chu Thanh Hạo nữa liền ném vỡ chiếc cốc cầm trong tay, chiếc cốc rơi xuống đất vỡ ra thành vô số mảnh nhỏ, những mảnh thủy tinh văng ra khắp nơi, sau đó liền nhìn anh ta hét lớn.
“Chu Thanh Hạo, anh có giỏi thì đừng mắng tôi nữa, mấy ngày liền không thấy bóng dáng của con mình đâu thì có thể vô lo vô nghĩ mà ngồi đó sao? Anh làm người sao có thể ích kỉ như vậy chứ!”
Hai người bọn họ tranh cãi không ngừng, Tô Tuyết Vy không muốn hai người họ vì chuyện của mình mà nhau như vậy. Cô tình nguyện chịu đựng đau khổ cũng không muốn quan hệ của hai người họ vì chuyện của mình mà biến thành như bây giờ.
Lục Đan Bạch nhìn bộ dạng hiện tại của Chu Hạo Thanh, liền cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013486/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.