Trình Vũ Thanh ở ngoài cửa không khỏi cảm thấy rùng mình khi nghe thấy tiếng động bên trong, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?
Chẳng lẽ Thịnh Vân Hạo đã xảy ra chuyện gì rồi sao? Vội vàng đẩy cửa, thì bị trợ lý chặn lại ở ngoài.
Trình Vũ Thanh nhìn người trước mặt với vẻ không vui, sự lạnh giá trong ánh mắt không có nỗi một chút ấm áp, nghiêm khắc trách mắng: "Tránh ra!"
Nối mà muốn đẩy người trợ lý ra, một mình đi vào, nhưng người trợ lý lại đóng cửa lại, ngăn cô ta lại, vẻ mặt không chút biểu cảm nào mà lặp lại mỗi một câu mà Thịnh Vân Hạo vừa nói ban nãy: "Thật xin lỗi, cô Thanh, tổng giám đốc bảo cô đi đi."
Trình Vũ Thanh híp híp mắt, ngữ khí chua chát muốn nói: "Anh nói gì cơ? Một trợ lý nhỏ bé mà cũng dám hoa tay múa chân với tôi!"
Người trợ lý đối mặt với ánh mắt của Trình Vũ Thanh mà không chút mảy may sợ hãi, một lần nữa lặp lại những lời đó, sắc mặt của Trình Vũ Thanh khó coi đến mức cực điểm, giương tay lên định đánh.
“Mong cô tự trọng cho.” Người trợ lý nhanh chóng bắt lấy cổ tay của Trình Vũ Thanh, tiến lên trước một bước, Trình Vũ Thanh đành phải lùi về phía sau, hai người giằng cò không thôi ở ngoài cửa.
Người trợ lý buông tay, chỉnh đốn lại quần áo rồi lớn tiếng nói: "Cô Thanh, hiện tại là thời gian diễn ra hội nghị, tổng giám đốc không có trong phòng làm việc, mời cô lần sau lại đến."
Nhìn thấy bộ dạng cao cao tại thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013455/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.