Chuông cửa của quán cà phê kêu leng keng, Trình Thiên Na nhanh chóng đóng cửa bước vào, cô như sợ bị ai đó nhìn thấy.
Mà Lâm Gia Thần từ sáng sớm đã đợi bà ta bên cửa sổ, nếu không phải vì hoàn cảnh đặc biệt, ông ta cũng không muốn xuất hiện vào ban ngày như thế này, dù sao vẫn là quá nguy hiểm.
Hai người ngồi đối diện nhau nhưng không nói gì, nhìn bộ trang phục của Trình Thiên Na, Lâm Gia Thần cười nói: "Bà Thiên Na, bà sợ cái gì vậy?"
Trình Thiên Na kéo khẩu trang xuống, nhìn thẳng vào Lâm Gia Thần nói: "Sợ? Trình Thiên Na tôi thì sợ cái gì? Lâm Gia Thần, cách thức ông nói rốt cuộc là gì?"
Lâm Gia Thần không nói gì, chỉ nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt nhìn thẳng Trình Thiên Na, như đang đề phòng ai đó.
Trình Thiên Na bị ông ta nhìn như vậy cảm thấy không thoải mái, đưa tay gõ bàn, đồng thời cũng nhìn ông ta nói: "Nhìn lại đi, tôi không muốn phí thời gian ở đây. Nói đi, rốt cuộc ông muốn giải quyết Tô Tuyết Vy như thế nào? "
Hai người cứ như vậy nhìn nhau không nói tiếng nào, một lúc sau, Lâm Gia Thần đặt cái chén xuống, cười khẽ: "Bà Thiên Na, đừng căng thẳng như vậy, tôi chỉ muốn xem bà có thành tâm mà hợp tác với tôi hay không thôi."
Trình Thiên Na hừ lạnh một tiếng: "Thân phận của tôi là gì cơ chứ? Chẳng lẽ tôi, một người đã từ chức, sẽ không thể thành công? Dù cố ý hay vô ý, ông làm sao có thể không nhìn ra khi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013446/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.