Bên cửa sổ quán cà phê, Chu Hạo Thanh và Tiêu Châu ngồi đối mặt với nhau.
Hai người đều không mở miệng trước, giọng điệu chất vấn của Tiêu Châu vừa rồi khiến Chu Hạo Thanh không thoải mái, nhưng anh ta đối với chuyện từ hôn này lại không có biện pháp gì.
Chuyện này là lỗi của anh ta, nhìn vào cà phê trong chén bỗng nhiên Chu Hạo Thanh cảm thấy vây quanh anh là các loại tội ác, anh ta nhớ tới mình đối xử với Lục Đan Bạch như thế thật sự là hơi quá đáng.
Tiêu Châu không mở miệng trước, chuyện tình cảm không ai có thể nói trước được điều gì, cô ấy liền thở dài bưng cốc cà phê lên uống một hơi hết luôn, hỏi: "Lý do anh từ hôn là vì anh thích Tô Tuyết Vy phải không?"
"Phải." Chu Hạo Thanh không có phản bác mà còn thản nhiên thừa nhận.
Tiêu Châu biết hỏi như vậy không tốt lắm, nhưng mà cô ấy lại không nhịn được muốn hỏi tới, vẻ mặt muốn nói lại thôi của cô ấy làm cho Chu Hạo Thanh cảm giác không được tự nhiên, anh ta liền mở miệng hỏi trước: "Cô muốn hỏi cái gì?"
"Tại sao Đan Bạch lại đồng ý với anh?" Tiêu Châu không tin người chú kia của mình sẽ để Chu Hạo Thanh rời đi.
Chu Hạo Thanh đem toàn bộ sự việc nói cho Tiêu Châu, chuyện này chính là Lục Đan Bạch giúp đỡ Tô Tuyết Vy, anh ta không giấu diếm chuyện gì mà nói hết với Tiêu Châu.
Sau khi Tiêu Châu nghe xong đối với người đàn ông trước mặt này lại có cái nhìn khác, nhưng mà ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013442/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.