Anh biết đó là dì của mình nhưng anh không có cách nào để không chế tính tình của mình được, anh không thể chịu đựng được khi có người đánh Tô Tuyết Vy.
Tô Tuyết Nhi thấy một màn khôi hài này đã kết thúc liền thu lại nụ cười chuẩn bị lên giường đi ngủ, không để ý tới Thịnh Vân Hạo nữa.
Thịnh Vân Hạo xoay người kéo tay Tô Tuyết Vy lại, nhìn vào ánh mắt kiên định của cô anh biết vừa rồi là Tô Tuyết Vy cố ý, anh không phải kẻ ngốc, anh có thể nhìn ra được.
Tô Tuyết Vy không kiên nhẫn nhíu nhíu mày, cô đang muốn rút tay về thì nghe thấy Thịnh Vân Hạo cất tiếng nói.
“Tuyết Vy, vừa rồi là em cố ý có phải không.” Đây không còn là một câu hỏi nữa mà là một câu khẳng định rồi.
Tô Tuyết Nhi nở một nụ cười lạnh, vẻ khinh thường trong mắt không ngừng phóng đại lên, cô ổn định cơ thể sau đó đứng ở trước mặt Thịnh Vân Hạo mở miệng nói.
“Thịnh Vân Hạo, chúng ta làm lành đi.”
Cô thay đổi ý định rồi, cô muốn xem xem khi cô nói muốn làm lành thì vẻ mặt của Thịnh Văn Hạo sẽ như thế nào, anh có còn nói ra những lời nói ghê tởm gì nữa không.
Hơn nữa trong lòng cô muốn Tô Thần Vũ có thể ở cùng ba mình lâu hơn một chút, biết đâu anh có thể cứu Tô Thần Vũ.
Thịnh Vân Hạo không thể tin nổi vào hai mắt của mình nữa, anh vừa nhìn thấy cái gì vậy?
Tô Tuyết Vy nói muốn làm lành với anh, anh càng ngày càng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013440/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.