Toàn bộ không khí trong xe đều yên lặng, cảnh vật ngoài cửa sổ không ngừng lùi lại, Tô Tuyết Vy tựa vào bên cửa sổ nhìn cây cối bên ngoài, nhưng trong lòng không có tâm trạng thưởng thức, tâm trí cô đang tràn ngập cảnh tượng vừa rồi.
Nếu Thịnh Vân Hạo sẵn sàng ôm cô thật chặt và đưa cô đi mặc dù cô không muốn, thì có thể cô cũng sẽ không đặt chân lên chiếc xe này, có thể họ vẫn sẽ ở bên nhau, cả gia đình không trọn vẹn hạnh phúc, nhưng cô không thể ích kỷ như vậy được.
Lắc đầu cười khổ, một người kiêu hãnh như vậy bằng lòng yêu cô, thì cô nên hài lòng, không nên còn ảo tưởng nhiều như vậy.
Nhớ lại khuôn mặt phờ phạc và giọng nói đau đớn của Thịnh Vân Hạo, rõ ràng anh là một người đẹp trai và kiêu hãnh như vậy, vậy mà giờ đây bởi vì cô đã trở thành kẻ hốc hác, chính cô là người đã hại anh.
Buộc bản thân không nghĩ đến những chuyện này, nhìn số điện thoại trong tay cô, trong lòng thầm hạ quyết tâm tìm ra sự thật.
Mặt khác.
Mạnh Tú Cầm đang loanh quanh trong một ngôi nhà nhỏ ở nơi hẻo lánh, sáng nay khi nghe tin Tô Hồng Dịch qua đời, trong lòng bà ta thầm nghĩ sự việc này nhất định sẽ bị điều tra, nhưng bà ta chắc chắn sẽ không bị nghi ngờ bởi cảnh sát.
Chẳng mấy chốc, bà ta đã bình tĩnh lại và tự an ủi mình, ngoài bà ta ra vẫn còn có hai người Thịnh Vân Hạo và Chu Hạo Thanh, nói tóm lại, hiện tại bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013406/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.