"Anh mau trở về đi, tôi cảm giác khuyên không được cô ấy nữa rồi." Trong giọng Lục Đan Bạch nói lộ ra vài phần mỏi mệt.
Qua nửa ngày, thanh âm của Lục Đan Bạch lại vang lên lần nữa: "Nhưng mà, cô ấy khăng khăng muốn đi tra, tôi có thể làm sao?"
Tô Tuyết Vy ở ngoài cửa nghe được mơ mơ hồ hồ, cô biết mình nên đi ra, thế nhưng là trong tiếng nói chuyện tựa hồ là liên quan tới chính mình.
"Không được!" Bỗng nhiên âm thanh của Lục Đan Bạch tăng lên mấy phần, sau đó lại đè thấp xuống xuống nói: "Nếu như cô ấy bây giờ ra ngoài, gặp phải người kia làm sao bây giờ?"
Tô Tuyết Vy sửng sốt, Lục Đan Bạch đến cùng là gọi điện thoại cho ai, vì sao cảm xúc lại kích động như vậy?
"Cái gì?"Thanh âm lần nữa nâng cao, lần này không có thấp xuống: "Cuối tháng? Sao lại nhanh như vậy?"
Tô Tuyết Vy còn nghĩ nghe thêm cô ấy đang nói cái gì, tay áo liền bị Tô Thần Vũ kéo lấy: "Mẹ mẹ, mẹ đang làm gì vậy?"
Còn không có cho Tô Tuyết Vy thời gian phản ứng. "Răng rắc!" Cửa được mở ra.
Tô Tuyết Vy xấu hổ cười cười, nhìn Lục Đan Bạch còn đang cầm điện thoại trong tay, nói câu: "Mình, vô tình đi ngang thôi."
Lục Đan Bạch lời gì cũng không nói liền cúp điện thoại, sau đó đối với Tô Thần Vũ nói câu: "Thần Vũ, giúp dì lấy chút đồ ăn ngon được không?"
Tô Thần Vũ vốn là không tình nguyện, nhìn biểu lộ của Tô Tuyết Vy, Tô Thần Vũ vẫn là phải đi.
Một tay kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013400/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.