Tô Minh Nguyệt nhìn thấy Tô Tuyết Vy im lặng thì bắt đầu ra vẻ tốt bụng nói.
“Tuyết Vy, em xem chị sắp đính hôn với anh Vân Hạo rồi, đến lúc đó em cũng có thể đến tham dự.”
Tô Tuyết Vy cong khóe miệng.
“Được thôi, vậy trước tiên xin chúc mừng hai người. Nếu như không có chuyện gì nữa thì tôi đi trước đây.” Tô Tuyết Vy nói xong thì không thèm để ý đến sắc mặt của bọn họ, quay người đi lên lầu một mình.
Cuộc thảo luận trong phòng khách vẫn tiếp tục, Tô Tuyết Vy làm như bản thân không nghe thấy gì hết, vừa vào phòng thì lập tức khóa cửa nhốt mình bên trong.
Anh sắp đính hôn rồi, là sự thật.
Lần này thật sự sẽ đính hôn, nhưng vị hôn thê của anh không phải là cô nữa.
Tô Tuyết Vy ngồi dưới đất, không biết cô đã khóc bao lâu, mãi cho đến khi nước mắt trên mặt khô cạn thì lúc này bên ngoài có người gõ cửa một cái, cô không cần nghĩ cũng biết người đó là ai.
Mở cửa ra, quả nhiên nhìn thấy Tô Minh Nguyệt đang tự mãn đắc ý như người chiến thắng, khoe khoang liếc nhìn Tô Tuyết Vy.
“Cô cũng đã nghe những gì tôi nói vừa rồi đúng không? Tôi sắp đính hôn với anh Vân Hạo rồi, tôi không so đo những chuyện trước đây với cô nữa, nếu cô muốn thì hoan nghênh cô đến tham dự buổi lễ đính hôn của chúng tôi.”
Khuôn mặt tràn đầy đắc ý và sự vui sướng không thể che giấu của Tô Minh Nguyệt khiến Tô Tuyết Vy cảm thấy vô cùng chói mắt.
“Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013358/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.