Tô Tuyết Vy mở cửa sổ ở trên lầu ra, gió biển mang theo sự ấm ướt từ biển cả thổi vào trong phòng, cô định vươn tay ra đóng cửa thì một cánh tay khác nhanh hơn cô đã làm việc đó.
"Bác sĩ đã dặn dò không được để cô ra gió." Tuy Thịnh Vân Hạo nói lời quan tâm nhưng lại khiến Tô Tuyết Vy không rét mà run.
Cô xoay người đi, không thèm để ý đến anh, nhưng ngay khi cô định rời đi, anh liền vươn tay kéo cô lại.
Tô Tuyết Vy bị Thịnh Vân Hạo mạnh mẽ kéo lấy, không đứng vững mà ngã vào lòng anh. Bốn mắt nhìn nhau, nhưng trong anh chỉ thấy đôi mắt của Tô Tuyết Vy toàn là hận ý. Cô chật vật định rời khỏi sự kiểm soát của anh, vậy nhưng Thịnh Vân Hạo lại mạnh mẽ ôm lấy cô.
Tô Tuyết Vy kinh hô một tiếng: "Thịnh Vân Hạo, bỏ tôi ra."
Cô vừa nói vừa không ngừng đấm vào ngực anh, vậy nhưng anh không mảy may để ý đến hành động làm loạn của cô, dùng sức ném cô lên trên giường.
Sau đó phẫn nộ đè lên người cô, anh nắm chặt lấy cổ tay cô, ép cô đặt tay lên đỉnh đầu.
"Cô làm bộ làm tịch như thế này rốt cuộc là để cho ai xem hả?" Thịnh Vân Hạo chất vấn cô.
Tô Tuyết Vy quay đầu không thèm nhìn anh.
"Không có ai hết, chỉ là trong lòng không vui mà thôi." Ngữ khí ngang ngược của cô như thể đổ thêm dầu vào lửa giận của Thịnh Vân Hạo.
"Vậy sao? Vậy tại sao lúc Chu Hạo Thanh muốn đưa cô đi, sao cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013348/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.