Biệt thự Hải Lâm vẫn như vậy, so với lần cuối cô thấy nó thì không có gì khác biệt.
Và cảm xúc của cô cũng vậy, mỗi lần đến đây đều chán ghét vô cùng.
Nhưng cô không ngờ rằng, cô lại trông thấy Tô Thần Vũ đang ở trong biệt thự khác chơi đùa rất vui vẻ, không còn trông thấy bộ dạng hoảng sợ như ở bệnh viện nữa.
Thằng bé này, một chút tiết tháo cũng không có.
Trông thấy Tô Tuyết Vy, Tô Thần Vũ liền vui mừng chạy đến. Cậu bé dang tay ôm lấy chân cô, ngước đôi mắt trong veo nhìn cô.
"Mẹ ơi, con thích ở đây lắm. Phòng ở đây to ơi là to mẹ ạ. Mình ở đây được không hả mẹ?" Đôi mắt Tô Thần tràn ngập sự kỳ vọng.
Tô Tuyết Vy nhất thời nghẹn giọng.
"Tất nhiên là được rồi, chỉ cần cháu ngoan ngoãn nghe lời là được." Thịnh Vân Hạo lên tiếng trả lời, có điều ngữ khí vẫn lãnh đạm như trước.
"Chú ơi, cháu ngoan lắm." Tô Thần Vũ nhìn anh đáp, thật ra trong lòng cậu bé vẫn có chút e dè anh.
"Thịnh Vân Hạo, rốt cuộc anh muốn làm gì? Anh đừng tưởng rằng lấy Tô Thần Vũ uy hiếp tôi thì tôi sẽ thỏa hiệp với anh. Anh phải biết rằng rõ điều kiện của tôi chứ."
Thịnh Vân Hạo không trả lời cô, chỉ gọi quản gia đến đưa Tô Thần Vũ ra ngoài chơi, sau đó mới lạnh lùng nói với cô: "Đi theo tôi."
Vừa dứt lời, anh liền đi lên thư phòng ở tầng hai.
Mặc dù Tô Tuyết Vy không muốn, nhưng hiện tại cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ đành trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013341/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.