Lúc này, Trần Vĩnh Hải cảm thấy có một luồng nghi hoặc đang dâng trào trong lòng anh.
Anh nghĩ rằng anh biết rất rõ mọi thứ về cô, cho dù là bốn năm ở nước ngoài, hay là sau khi cô trở về nước.
Nhưng bây giờ lời nói của cô, đánh đổ những gì mà anh biết.
Dễ dàng nhận ra, giữa cô và Trần Cận Phong, đã xảy ra chuyện gì mà anh không biết.
"Điều trị..."
‘Xem ra cần Bảo Quốc đi điều tra rồi’, Trần Vĩnh Hải nghĩ.
Cũng không biết qua bao lâu, đến khi bản thân Trần Vĩnh Hải đã lạnh đến không chịu nỗi nữa, bên ngoài cửa truyền đến tiếng cười nói.
Hai công nhân đẩy xe, dừng trước cửa phòng đông lạnh.
Một trong số họ quẹt thẻ mở cửa ra.
Ngay khi cửa được mở ra, Trần Vĩnh Hải ôm ngang Nguyễn Quỳnh Anh từ trong ra ngoài.
Hai công nhân há hốc miệng ngạc nhiên, tình huống gì thế?
"Này, anh là ai thế, tại sao anh lại ở trong đó?"
Trần Vĩnh Hải để ngoài tai lời bọn họ nói, mặt lạnh như băng, hết sức vội vã đi về phía trước, rất nhanh liền khuất dạng ở lối ra.
Bảo Quốc đang đợi ở bãi đậu xe, từ xa đã thấy Trần Vĩnh Hải ôm một người đi về phía bên này.
Bước đến gần, anh mới nhìn rõ người đang được ôm kia là ai.
Bảo Quốc vô cùng ngạc nhiên, nhanh chóng mở cửa ghế sau: "Anh Trần, cô Nguyễn bị làm sao vậy?"
Trần Vĩnh Hải không trả lời, sau khi nhẹ nhàng đặt người vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2522305/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.