Nguyễn Quỳnh Anh bước đi loạng choạng, suýt nữa thì ngã xuống.
Tô Hồng Yên đến phòng Trần Vĩnh Hải?
Bọn họ muốn làm gì?
Nhận thấy sự khác thường của Nguyễn Quỳnh Anh, mắt Tô Hồng Yên lóe lên tia sáng mờ ảo, nhưng cô ấy lại giả vờ lo lắng hỏi: “Cô Quỳnh Anh, cô không sao chứ?”
“Không sao.” Nguyễn Quỳnh Anh nắm chặt tay vịn, sắc mặt tái nhợt.
“Không sao là tốt rồi, cầu thang trơn quá, sau này cô Quỳnh Anh cần chú ý hơn.” Tô Hồng Yên cười nhắc nhở.
Khóe miệng Nguyễn Quỳnh Anh giật giật, giọng khàn khàn: “Tôi biết rồi, cảm ơn cô Yên đã nhắc nhở.”
“Không có gì.”
Tùy ý đáp một câu, Tô Hồng Yên không để ý tới cô nữa, cô quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh: Vĩnh Hải, mấy tháng rồi anh không làm, đêm nay anh không thể từ chối em.”
“Không.” Trần Vĩnh Hải khẽ lắc đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
Cuộc nói chuyện giữa hai người khiến Nguyễn Quỳnh Anh choáng váng, như có sấm nổ trong đầu cô.
Đã mấy tháng không làm...
Cô không biết thì ra bọn họ vẫn luôn có quan hệ giường chiếu.
Dường như chuyện này đã duy trì trong một thời gian dài.
“Vậy thì lên lầu đi.” Tô Hồng Yên nắm lấy cánh tay Trần Vĩnh Hải.
Khi đi ngang qua Nguyễn Quỳnh Anh, cô ấy mỉm cười vẫy tay với Nguyễn Quỳnh Anh: “Cô Quỳnh Anh, Vĩnh Hải và tôi về phòng trước. Cô cũng nên về nghỉ ngơi sớm đi, chúc cô ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Nguyễn Quỳnh Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2522273/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.