“Tôi đi ngay đây.” Quản gia Hoàng gật đầu đáp lại một tiếng không dám chậm trễ rồi nhanh chóng lên lầu.
Khi đến trước cửa phòng của Nguyễn Quỳnh Anh anh ta giơ tay lên và nhẹ nhàng gõ cửa: “Cô Quỳnh Anh, anh Hải gọi cô xuống dùng bữa sáng.”
Nguyễn Quỳnh Anh nằm trên giường bụng đau đến khó chịu và yếu ớt đáp lại: “Chú Hoàng, tôi không đi đâu làm phiền chú nói với anh Hải một tiếng tôi không muốn ăn.”
Nghe thấy cô yếu ớt lên tiếng, quản gia Hoàng lộ vẻ lo lắng: “Có phải chỗ nào khó chịu hay không?”
“Không có chỉ là tôi nghỉ ngơi không đủ nên muốn ngủ thêm một chút mà thôi.” Nguyễn Quỳnh Anh ôm bụng nhẹ nhàng nói cố gắng làm cho giọng nói trở nên bình thường.
“Nhưng...” Quản gia Hoàng vẫn còn muốn nói thêm.
Cô không khỏi ngắt lời anh ta: “Làm phiền chú Hoàng rồi.”
Cô bướng bỉnh như vậy nên quản gia Hoàng cũng không có cách nào với cô đành thở dài rồi xuống lầu.
Trở lại nhà ăn, đuôi mắt của Trần Vĩnh Hải lặng lẽ liếc nhìn phía sau anh ta nhưng không hề nhìn thấy bóng dáng kia nên sắc mặt trở nên u ám đến cực điểm: “Cô ấy đâu?”
“Cô Quỳnh Anh nói rằng không muốn ăn mà muốn nghỉ ngơi thêm một chút nữa.” Quản gia Hoàng cúi đầu và khẽ trả lời.
Anh đặt mạnh ly cà phê trên tay xuống bàn rồi cười chế giễu: “Tôi nghĩ cô ấy cố ý kiếm cớ đi.”
“Hay là để em đi gọi cô Quỳnh Anh xuống vậy.” Tô Hồng Yên bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2522270/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.