“Đúng vậy, ngày hôm qua anh uống chút rượu, có lẽ là có chút táo bạo làm cho cô…”
“Cô Yên.” Nguyễn Quỳnh Anh nghiêm mặt ngắt lời cô ấy: “Thật ra, chuyện này thật sự không liên quan gì đến anh Hải cả, lúc sáng tôi bị ngã.”
“Đừng nói giúp anh ấy.” Tô Hồng Yên chống nạnh, vẻ mặt tức giận nói: “Anh Hải cũng thật là, làm sao có thể đối đãi khác biệt như vậy chứ, hiện tại cô rõ ràng cũng là người phụ nữ của anh ấy mà.”
Từ ‘cũng’ được cô ây nhấn mạnh.
Tô Hồng Yên cũng đang ngầm thừa nhận rằng cô ấy là phụ nữ của Trần Vĩnh Hải! Nguyễn Quỳnh Anh tự nghĩ.
Cười tự giễu rồi lắc đầu: “Chuyện này khác…”
Hai trong số họ, một là tình yêu đích thực và một là thế thân, tất nhiên, Trần Vĩnh Hải sẽ đối xử với họ khác nhau.
Tô Hồng Yên là tình yêu đích thật của anh ấy, đã là yêu thì đương nhiên phải dịu dàng.
Mà cô chỉ là tình nhân và là người thế thân của Tô Hồng Yên, chỉ để phát tiết thôi, đâu quan tâm nhiều như vậy.
Nhưng trong lòng cô không thể không cảm thấy khó chịu.
Cô cũng hy vọng anh có thể nhẹ nhàng với cô một chút, ít nhất đừng để khi làm cái kia cũng để cô chỉ thấy đau đớn.
Nhưng nhìn chuyện đêm qua, rõ ràng là không thể.
Nhìn thấy Nguyễn Quỳnh Anh lơ đãng, trong mắt Tô Hồng Yên hiện lên một tia bất mãn, cô ấy vươn tay vẫy vẫy trước mặt cô: “Cô Quỳnh Anh đang suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516547/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.