“Không phải.” Ngô Bảo Ngọc lắc lắc đầu: “Tôi chỉ là đang suy nghĩ, người đàn ông đẹp trai như thế, thì kiểu phụ nữ nào sẽ thích hợp với anh ấy.”
Nguyễn Quỳnh Anh lại cạn lời một lần nữa.
Sau đó lại nghe cô ấy nói: “Thật ra tôi rất muốn theo đuổi anh ấy, nhưng mà tôi đã có người trong lòng rồi, nếu không thì tôi nhất định sẽ theo đuổi!”
Cô ấy hối tiếc thở dài.
Nghe thấy thế Nguyễn Quỳnh Anh nổi cơn nhiều chuyện: “Cô có người mình thích rồi à, ai thế?”
“Là một chàng trai rất có cá tính, chỉ có điều, đã mười mấy năm rồi chúng tôi không gặp nhau.” Nói đến đây, Ngô Bảo Ngọc cười khổ, tinh thần chìm xuống: “Bây giờ tôi sắp không nhớ nổi anh ấy trông như thế nào nữa rồi…”
“Nhưng cô vẫn yêu anh ấy sao?” Nguyễn Quỳnh Anh mở to mắt nhìn chằm chằm cô ấy.
Cô không ngờ được là Ngô Bảo Ngọc thích trai đẹp như thế, thế nhưng nội tâm cô ấy lại là một người nặng tình cảm như vậy.
“Cái gọi là tình yêu này, một là nhạt phai theo thời gian, một là càng ngày càng sâu đậm hơn, còn tôi thuộc tuýp người phía sau, tôi đã từng thề, tôi nhất định sẽ tìm thấy anh ấy.” Ngô Bảo Ngọc siết chặt bàn tay lại, ánh mắt vô cùng kiên định.
Lời của cô ấy như chạm vào tim cô khiến cô xúc động, Nguyễn Quỳnh Anh bĩu bĩu môi hai cái.
Cô nghĩ, cô đã hiểu tại vì sao vừa gặp Ngô Bảo Ngọc là cô cứ như là gặp lại người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516421/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.