Anh ở đây từ khi nào?
Nguyễn Quỳnh Anh nhìn Trần Vĩnh Hải
Trần Vĩnh Hải cũng nhìn cô.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, đều không lên tiếng.
Trong lúc nhất thời, không khí trở nên lắng đọng.
Cuối cùng vẫn là Tô Hồng Yên đứng ra, cười hì hì phá vỡ sự yên lặng này: "Chúng ta cứ đứng ở đây thế này không ổn lắm đâu."
Nghe vậy, Nguyễn Quỳnh Anh lập tức phản ứng lại, dời ánh mắt, mở cửa phòng mình đi vào, sau đó "rầm" một tiếng đóng cửa lại.
"Anh Hải, hình như cô Quỳnh Anh không vui vẻ gì lắm." Tô Hồng Yên nhìn cửa phòng Nguyễn Quỳnh Anh, cười như không cười nói.
Trần Vĩnh Hải đen mặt, mấp máy môi: "Đừng xen vào chuyện của cô ấy."
"Được thôi." Tô Hồng Yên nhún nhún vai, sau đó như nghĩ tới điều gì, tay chỉ về hướng thầy Hùng: "Anh Hải, em dẫn thầy Hùng tới đây."
"Đến phòng đọc sách đi." Trần Vĩnh Hải nói, đóng cửa phòng mình lại, đi về phía phòng đọc sách, thầy Hùng theo sát đằng sau, chỉ có Tô Hồng Yên đứng im không nhúc nhích.
Cô ta hơi híp mắt, nhìn chằm chằm khe hở ở cánh cửa phòng Nguyễn Quỳnh Anh. Ánh đèn nơi đó phân bố không đều, vị trí chính giữa bị một bóng đen chặn lại, rõ ràng là hiện tượng xảy ra khi có người đứng sau cánh cửa.
Tô Hồng Yên cười nhạo một tiếng: "Cô Quỳnh Anh, nghe lén không phải thói quen tốt nhé."
Bóng đen sau khe cửa hơi run lên.
"Xí!" Tô Hồng Yên chép miệng khinh thường, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516238/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.