Đúng lúc trời sáng rồi, cũng có thể thở phào một hơi.
Nguyễn Quỳnh Anh gật đầu: “Thư ký Diêm, chào buổi sáng!”
“Chào buổi sáng!” Thư ký Diêm mỉm cười, trả chỗ cho cô.
Nguyễn Quỳnh Anh đi tới ngồi xuống.
Thư ký Diêm nhìn xuống chân cô.
Nguyễn Quỳnh Anh khẽ di chuyển mắt cá chân, cười nói: “Bị trật khớp rồi.”
“Bôi thuốc chưa?”
“Bôi rồi.”
Tối hôm qua lúc trở về chung cư, cô đã thoa một chút thuốc giảm sưng, hôm nay đã đỡ hơn nhiều rồi.
“Bôi thuốc rồi thì tốt, sẽ nhanh khỏi thôi, có điều, Tổng giám đốc Hải chịu để cô tới đây sao?” Thư ký Diêm đẩy gọng kính, ngạc nhiên nói.
Ngày hôm qua, cảnh tượng Tổng giám đốc Hải và chủ tịch đối kháng nhau, anh ấy còn nhớ rất rõ ràng.
Cả đêm Thư ký Diêm đều lo lắng đề phòng, lo rằng Tổng giám đốc Hải sẽ làm gì cô.
Nhưng bây giờ nhìn thấy cô ở đây, anh ấy đã yên lòng hơn.
Nguyễn Quỳnh Anh rũ mắt, nhàn nhạt nói: “Tôi tự mình tới.”
“Cái gì?” Đống tài liệu trên tay Thư ký Diêm suýt chút nữa rơi xuống.
“Sao cô lại tự mình tới đây?”
Có thể trốn khỏi vòng tay Tổng giám đốc Hải, cô đúng là khiến người khác giật mình.
Nguyễn Quỳnh Anh khẽ nhếch môi, cười nói: “Chuyện này không quan trọng, đống tài liệu trong tay anh là gì thế?”
Thấy cô không muốn nói nhiều mà cố lảng sang chuyện khác, Thư ký Diêm cũng không cố hỏi thêm, đưa tài liệu cho cô: “Đây là tài liệu ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516169/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.