Translator: Wave Literature
Mộ Du Thần đặt điện thoại xuống. Trong khoảnh khắc mà anh quay đầu lại, anh nhìn thấy Tịch Hạ Dạ đang cố giấu nụ cười mỉm của cô khi nhìn xuống tập tài liệu.
Anh bỗng dừng lại rồi mỉm cười.
"Cô có thể cười nếu cô thấy nó thú vị. Cô không cần kìm nén thế đâu."
Sau đó anh đi ngang qua Tịch Hạ Dạ và ngồi vào ghế của mình.
Tịch Hạ Dạ cười nhẹ nhàng và nói, "Không đâu, chỉ là…tôi không hi vọng Chủ tịch cũng giống như tôi."
"Tôi nghĩ là cô cũng luôn bị làm phiền bởi những vấn đề như thế, phải không?" Mộ Du Thần nhướn mày, đôi mắt hơi sáng lên.
Tịch Hạ Dạ bối rối gật đầu. "Tố Nam và mẹ tôi rất lo lắng cho tôi, vậy nên…"
"Ừm, tôi nhớ ra rồi, giống như lần đầu tiên chúng ta gặp mặt."Tịch Hạ Dạ mỉm cười và giơ bàn tay bị bỏng của cô lên. "Vâng, thực sự tôi rất biết ơn sự giúp đỡ của Chủ tịch nhiều lần. Tôi không biết phải trả ơn anh như thế nào nữa"
Giúp đỡ nhiều lần ư?
Mộ Du Thần bật cười. Giọng điệu kèm theo chút dịu dàng và hài hước hiếm có. "Có rất nhiều cách để trả ơn một ai đó. Ví dụ điển hình như dành trái tim của mình cho người đó."
Tịch Hạ Dạ sững sờ. Cô cảm thấy lúng túng và không biết phải nói gì cả.
Nhanh chóng Mộ Du Thần che đậy tình huống khó xử khi nhìn cô và chỉ vào những tài liệu mà cô đang cầm. " Đây là kế hoạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-duoc-cung-chieu-den-tan-troi-cua-chu-tich-mo/2102656/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.