Translator: Wave Literature
Cả hai đầu dây điện thoại bỗng rơi vào trạng thái im lặng đến nghẹt thở. Dù đang ở một nơi cách xa thành phố XX hàng nghìn cây số, Tố Nam vẫn cảm nhận được sự ngột ngạt đáng sợ, đang bao lấy cả hai cô gái nhỏ bé.
Tố Nam bắt đầu thấy hối hận vì đã kể cho Tịch Hạ Dạ sự việc kinh hoàng mà cô vừa chứng kiến.
Nhưng có lẽ, Tịch Hạ Dạ cần phải đối mặt với một số thứ thay vì cứ mãi chạy trốn thế này.
"Hạ Dạ... cậu không sao chứ?"
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói đầy lo lắng của Tố Nam: "Tớ…Tớ xin lỗi…Đáng ra tớ không nên nói với cậu điều này. Nhưng nếu cứ mãi thế này, đến một lúc nào đó, cả ba người tình cờ gặp nhau, rồi phải mỉm cười lịch thiệp. Mình tin cậu sẽ còn đau lòng hơn bây giờ. Cậu phải đối mặt với sự thật, Hạ Dạ à…"
Lại là một khoảng lặng khiến Tố Nam càng thêm bối rối. Hạ Dạ chậm rãi gấp quyển sách đang đọc dở, khẽ nhắm mắt như suy tưđiều gìđó. Mở mắt, cái nhìn xa xăm khiến đôi mắt đẹp ánh lên vài tia ưu sầu. Giọng nói cố tỏ ra bình tĩnh nhưđể trấn an cô bạn "Mmm, mình biết rồi. Cảm ơn cậu, Tố Nam".
Tố Nam hít một hơi thật sâu. Giọng nói như nhẹđi phần nào vì câu nói của Hạ Dạ: "Hạ Dạ, cậu ổn không? Đừng quá đau lòng. Họ thật sự không đáng để cậu phải như vậy…"
Hạ Dạ cúi đầu, nhìn chằm chằm vào cốc trà trong tay như sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-duoc-cung-chieu-den-tan-troi-cua-chu-tich-mo/2102632/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.