Cách đây vài tiếng, hắn ngồi trong xe, trầm luân nhìn hàng xe cộ dài ở trước mặt. Khung cảnh hỗn loạn, tiếng còi xe vang liên hồi. Chiếc điện thoại trong túi rung lên. Hắn nhấc máy, nhưng vẫn không nói một lời nào. Đầu bên kia, giọng của A Thần vang lên có chút cấp bách: 
- Tiểu thư vừa gọi! Anh nên nhanh lên chút! 
- Cạch! - Lãnh Phong tái mặt, vứt điện thoại sang một bên, hắn lấy áo khoác mở cửa bước ra ngoài. 
Không thể, hắn nếu cứ đợi ở đây sẽ mất rất nhiều thời gian. Khi đó đến nơi nàng chắc sẽ đi khỏi rồi. 
- Vy, xin em. - Hắn nói nhẹ, bắt đầu chen vào đám người đang đi lại trên vỉa hè. 
Căn hộ của nàng cách đây chỉ khoảng một dãy nhà, Lãnh Phong dừng lại, hắn không biết mình đã chạy bao lâu, tất thảy gan phổi hắn nóng ran, khó chịu vô cùng. 
- Đoàng!! 
Viên đạn găm sâu vào vai hắn, máu tươi bắt đầu loang lổ trên áo. Hắn đen mặt, nhìn lên phía nóc tòa nhà đối diện bên kia, dễ dàng phát hiện ra tên áo đen đang đứng ở đó rủa: 
- Chết tiệt! 
- Ah! - Viên đạn đi khá sâu vào vai khiến hắn không thể cử động tay mình. Bỏ qua hai tên bắn tỉa ở trên đó, Lãnh Phong cố gắng đi về phía khu căn hộ nàng. 
Giờ phút đó, hắn chỉ muốn gặp duy nhất một mình nàng. Mà giờ, ngay cả một cái nhìn nàng cũng không muốn. 
Khuôn mặt Lãnh Phong tái nhợt lại, miệng vết thương càng lúc càng nhiều máu. Cho dù vết thương ở vai, không ảnh hưởng tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-dung-chay-tron/1241135/chuong-44.html