#30
"Hừm, coi như tôi nghĩ nhiều nhưng cô nên nhớ hợp đồng sắp hết cô cũng phải biết bổn phận mình phải làm đấy!!! Đừng để tôi nói nhiều"
"Bà về đi, tôi tự lo cho mình được tôi đã khỏe rồi"
"Cô biết điều đấy!!"
Đợi khi phu nhân đi, cô nhắm mắt lại tưởng tượng ra một khung cảnh đầy ảm đạm, có lẽ những ngày tháng tiếp theo đối với cô sẽ rất khó khăn.
Mộc Nhi nhanh chóng làm giấy xuất viện cô đi đến trụ sở cảnh sát, đến nơi cô liền tìm Tiểu Minh cô muốn nghe anh ta kể lại toàn bộ sự việc.
Cô biết là cô quá lo bao đồng nhưng khi nghe Ái Thi kể về anh ta cũng là người đáng thương cô khá thông cảm cho những hoàn cảnh như thế vì lúc nhỏ cô đã bị cha dượng ngược đãi như thế.
Nhưng cô mạnh mẽ hơn Tiểu Minh nhiều, cô sống một thời gian cuối cùng cũng được ra riêng và tự làm việc học tập đánh đổi mọi thứ để được tương lai ngày hôm nay quả không hề dễ dàng chút nào.
"Tiểu Minh"
"Cô... cô là... vợ của Âu Vũ sao?"
"Ừm, anh đã ổn chưa?"
"Sao cô lại đến thăm tôi, tôi suýt giết cô rồi đó"
"Tôi muốn tân sự với anh"
"Tâm sự?"
"Tôi biết hoàn cảnh của anh, thật đáng thương.... tôi cũng từng có quá khứ như anh"
"Nên cô đồng cảm với tôi?"
"Đúng vậy, anh có thể kể cho tôi nghe không?"
"Được thôi.... năm đó mẹ kế của tôi vừa về nhà đã liền ngược đãi tôi rất tàn nhẫn, khi ba tôi mất bà ta liền cho tôi nghỉ học và bắt buộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-den-roi/615657/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.