" Khụ...khụ, mắt em không có kém như vậy đâu" Tô Y Y sặc cả nước bọt của mình.
Hạ Đình Thiên không hỏi nữa, Tô Y Y cầm túi hương lên nhìn một chút rồi cầm di dộng lên.
YY:[cám ơn vì túi hương]
TD:[rất cảm động?]
YY: [ cảm cái con khỉ bà còn tưởng lựu đạn ấy] Tô Y Y nhìn di dộng im liềm khéo mắt giật giật linh cảm không hay nha quả nhiên di dộng rung lên.
TD: [ về nhanh một chút đồ chuyển phát"
Tô Y Y ngóe ngéo khéo môi đồ chuyển phát? hắn chuyển cái vẹo gì có khi nào lựu đạn không nhỉ, nghĩ vậy Tô Y Y liền giử đi một tin nhắn [cái gì vậy?]
TD [ Tiểu Bạch Cần, chúc mừng em chưa chết]
Tô Y Y hung hăng trơn mắt nhìn tin nhắn ánh mắt sáng lên ngước " Anh Hạ mau một chút về nhà" Tô Y Y hưng phấn nhìn ngoài cửa sổ Tiểu Bạch Cầu a Tiểu Bạch Cầu chị tới đây.
Hạ Đình Hàn nhìn cô cười vui vẻ như vậy nhịn không được nhíu mày lại ai có thể làm cho cô cười vui vẻ như vậy trong lòng nhịn không được có chút chua xót cô hình như quên mất anh anh, anh thầm lặng mến cô 15 năm dài cũng không dám hé môi nói đến khi muốn nói thì cô lại điên cuồng theo duỗi một người con trai khác, anh chỉ có thể nhịn đau lặng lẽ bảo vệ cô khi anh hay cô cùng người kia cắt dứt mang theo hi vong bay về nước để rồi năm năm cùng cô ân ái một lần rồi, cô như bọt biển tân biến mất khỏi cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-dai-nhan-tong-tai-sung-vo/50937/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.