Chương trước
Chương sau
“Không có mà! Ông rất yêu vợ ông mà! Con có thể thử đi hỏi người khác thử! Ông tuyệt đối là một người đàn ông tốt nhất thế giới này.”
“Vậy trong giai đoạn thơ ấu của Mục Lâm Kiên, độ thân thiết với con trai thế nào?”
“…” Trong giây lát, ông Mục trầm mặc không nói.
Dù sao thì sự nghiệp gia tộc quá to lớn, bình thường đến cả thời gian ngủ còn không đủ, làm gì có thời gian để làm bạn với con trai.
Đối với ông Mục mà nói, không làm bạn được thì đập tiền đền bù là được rồi.
“Không nói lời nào, xem ra là không có thân thiết làm bạn với con rồi!” Bánh Bao không hài lòng lắc đầu.
“Nhưng không chứng minh được là ông không thương con trai đâu chứ!”
Ba đứa nhỏ không thèm để ý đến, dường như thấy Mục Lâm Kiên và Vũ Vân Hân mà kết hôn thì bọn họ lại càng trở nên dư thừa.
“Trước mắt đại khái chỉ nghĩ ra được mấy vấn đề này! Hôm nay đến đây thôi!” Ba đứa nhỏ lần lượt ngay ngắn đứng dậy từ chỗ ngồi của mình.
Ông Mục ngơ ngác: “Các con sao thế? Sao toàn hỏi mấy vấn đề kỳ quái này!”
“Không hề kỳ quái, dù sao muốn kết hôn thì phải tìm hiểu rõ ràng tình huống bên nhà trai trước đã.”
“Kết hôn?” Ông Mục trừng to mắt: “Các con nói ai kết hôn? Vũ Vân Hân và Mục Lâm Kiên kết hôn?”
“Chẳng lẽ ông định lên xe trước mà không mua vé bổ sung sau à?”
“…”
Lời này như đâm trúng vào tim đen của ông Mục.
Nói trắng ra là ông thật sự không thích cô nàng Vũ Vân Hân đó! Dù sao quan hệ trong nhà quá phức tạp, nhà họ Mục bọn họ tới tận bây giờ đều không hề có tin tức ngoài lề xấu xí nào. Mặc dù thằng em họ Vũ kia có tiểu tam bên ngoài mà không bỏ rơi vợ con, nhưng đó cũng đã là chuyện vượt quá giới hạn, tính tình đó nói không chừng sẽ di truyền.
Ông không thích kiểu quan hệ phức tạp như thế, thà tìm một cô gái có bối cảnh bình thường, mà gia đình thì hòa thuận không có những chuyện vớ vẩn lộn xộn đó ông còn hài lòng.
“Ông Mục, không ngờ ông lại là người như thế! Hư hỏng xấu xa như thế!” Ba đứa nhỏ tức giận.
“Được rồi được rồi! Không nói đến chuyện này nữa, dù sao ông cũng không làm chủ được, người kết hôn cũng không phải là ông.” Vì trấn an bọn nhỏ, ông Mục tạm thời nói vậy trước.
Nhưng cuộc hôn nhân này, ông không đồng ý!
Quan hệ gia đình còn không phải là lý do trực tiếp nhất, Vũ Vân Hân trong mắt ông vốn đã chẳng ra sao, tâm cơ còn nặng.
Đưa ba đứa nhỏ trở về công ty, trợ lý của ông Mục đã gửi video tại khách sạn năm đó của Vũ Vân Hân cho ông.
Nhấp vào xem, một câu “bỏ tiền cầu con” khiến độ thiện cảm của ông Mục với Vũ Vân Hân trong nháy mắt trở về bằng không.
Vũ Vân Hân say khướt giơ cao ly rượu, đứng trên hàng ghế dài bên trong quán bar, cứ mỗi một người đàn ông đi qua trước mặt cô là lại vẫy tay chào gọi, cô còn nũng nịu gọi người ta là anh ơi. Sau lại còn cười ngây ngô hỏi có muốn cùng em sinh một đứa, thử trải nghiệm xem bọn họ có thể sinh con được không!
Cô thật sự không biết buổi tối hôm đó tại sao mình rõ ràng uống chẳng bao nhiêu nhưng mới một ly vào bụng thôi mà đã say bất tỉnh nhân sự.
Chính bởi vì hành động này của cô mà lúc đó còn bị truyền thông gây xôn xao, làm mất hết mặt mũi toàn bộ nhà họ Vũ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.