Văn phòng Vũ Vân Hân vừa đi vào văn phòng, điện thoại trên mặt bàn đột nhiên reo lên.
“Alo! Chào cô!”
“Xin hỏi cô có phải cô Vũ Vân Hân không?”
Trong điện thoại truyền tới một giọng nói xa lạ.
“Vâng! Xin hỏi cô là ai?”
“Tôi là người chăm sóc mẹ Hoàng Hà, mấy ngày nay tôi không thấy Hoàng Hà đến, mẹ của cô Hoàng Hà nói rất muốn gặp cô ấy, nhưng điện thoại của cô ấy luôn không liên lạc được, cô Vân cô là cấp trên của Hoàng Hà, chắc là sẽ biết Hoàng Hà ở đâu, nếu thấy cô ấy thì nhờ cô bảo cô ấy gọi điện cho chúng tôi.”
“Được.” Vũ Vân Hân do dự, chẳng lẽ Hoàng Hà không nói cho mẹ cô ấy biết chuyện cô ấy nhập viện?p Vũ Vân Hân liếc nhìn lịch trên bàn, từ khi Hoàng Hà nhập viện đến bây giờ, đã hơn một tuần rồi, chẳng lẽ cô ta còn chưa xuất viện?p Bên này cô vẫn chưa nhận được đơn xin phép.
Thử gọi điện thoại, điện thoại của Hoàng Hà vẫn không liên lạc được.
Kỳ lạ, sao lại không gọi được?p Vũ Vân Hân không thể làm gì khác hơn là gọi điện cho bệnh viện.
“Hoàng Hà đã xuất viện từ sớm rồi!”
“Xuất viện lúc nào?”
“Mấy ngày trước, cô là cô Vũ đúng không?” Hộ sĩ nhận ra giọng nói của Vũ Vân Hân.
Điều này kiến Vũ Vân Hân hơi kinh ngạc.
Dù sao thì cô cũng không biết y tá đang nghe điện thoại là ai.
“Nếu như cô là cô Vũ, Hoàng Hà bảo cô đến nhà trọ của cô ấy một chuyến, mong cô nhớ địa chỉ”
“ôm Vũ Vân Hân lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094688/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.