Những lời chí mạng đó giống như những lời cô ta đã nói ngày hôm qua.
Giác quan thứ sáu của Vũ Thư Anh nhạy bén mà nhìn chằm chằm.
“Sao nào? Có phải những lời tôi vừa nói giống y hệt những gì cô đã nói hay không?” Vũ Vân Hân lạnh lùng tiến về phía trước một bước, đẩy mạnh một cái khiến Vũ Thư Anh ngã vào trong thang máy.
“Cô có phải đã biết cái gì rồi hay không?”
“Tôi không biết những gì cô nói có phải là những gì tôi nghĩ hay không” Vũ Vân Hân tinh nghịch mà nhếch miệng: “Đưa ra đây thì mọi thứ đều có thể nói tốt. Nếu như không đưa thì đừng trách tôi không khách khí. Đừng quên rằng tôi bây giờ là người quản lý dự án. Dự án số tám, nhưng mẹ của cô không biết dựa vào gì mà lại có thể thuyết phục được hội đồng quản trị của Tập đoàn Vân Thị”
Tuần sau chính là đại hội nhiệm kỳ mới.
Vì lần trước Ninh Phượng không tham dự cuộc họp đúng giờ nên đã ảnh hưởng không tốt đến các cổ đông lớn, hơn nữa trong khoảng thời gian xem xét ngắn ngủi, Ninh Phượng đã không khiến Tập đoàn Vân Thị tăng lên được hai phần trăm. Các cổ đông đối với thực lực thật sự của Ninh Phương vẫn cần kiêm tra thêm.
Là người thì ai cũng hướng đến tiền cả, không có ai là không yêu tiền.
Là một chủ tịch không thể mang lại lợi ích cho công ty, vậy thì còn cần cô làm gì?
Vì thế nên tám dự án này đối với Ninh Phượng chính là hi vọng duy nhất.
“Đưa cô này”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094650/chuong-692.html