Vũ Thư Anh nghĩ đến điều này, đắc ý nhếch khoé môi lên.
Quả nhiên trời cũng giúp mình. Cô ta nhìn hộp giấy trước gót chân mình, trong bóng tối ông trời cũng không nhìn thuận mắt người phụ nữ này.
Cô ta đi đến nhà vệ sinh để trang điểm, tự tin quay trở lại phòng làm việc của mình.
Tại nhà kho.
Ba đứa trẻ nhìn thấy Vũ Vân Hân cầm cơm trưa đi đến, bọn chúng giống như được phải phóng mà lập tức mặc áo khoác vào.
“Đừng ăn nữa, Há Cảo, trên chỗ Mục Lâm Kiên còn có đồ ăn ngon lắm” Bánh Bao thấy Há Cảo không ngừng lùa cơm.
“Đừng lãng phí”
Cơ thể của Há Cảo càng ngày càng mập.
Màn Thầu cầm hộp giấy nhỏ của mình so sánh: “Đừng ăn nữa, ăn nữa thì cái hộp này cũng không chứa nổi anh đâu”
“Thay một cái mới to hơn là được”
Cuối cùng mấy miếng thịt kho cũng đi xuống miệng, cậu thoả mãn mà khoa tay múa chân.
Cậu trùm chiếc hộp giấy lên, ngày hôm nay nó đang nhỏ hơn một chút so với ngày hôm qua.
Cậu cố gắng chen vào, cái hộp bị rách.
“Cái hộp này rách mất rồi”
Bánh Bao và Màn Thầu cạn lời mà nhìn cậu nhóc nghịch ngợm này: “Sao lúc nào anh cũng nhiều chuyện như vậy?”
“Anh đóng vai quỷ nhé!”
Cậu cảm thấy vai diễn quỷ rất hợp vơi mình, không chỉ hù doạ người khác mà hơn nữa có thể tự do bay nhảy khắp nơi.
“Các con đợi mẹ ở chỗ cũ, mẹ đi nguy trang một chút”
Há Cảo cầm bộ quần áo ngày hôm qua rồi mặc lên, khắp nơi trên tấm vải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094622/chuong-664.html