Mục Lâm Kiên lạnh lùng không nể mặt như thế làm cho trái tim Vũ Thư Anh băng giá, giống như lồng ngực bị một tảng đá lớn đè nặng, căn bản không thở nổi.
“Lâm Kiên!” Cảm xúc đã che giấu lâu ngày đột nhiên vọt lên đầu, bình thường chỉ gọi anh là tổng giám đốc Mục nàng, bây giờ lại đổi giọng thành Lâm Kiên.
Đôi mắt phiếm hồng của Vũ Thư Anh ra vẻ uất ức nhìn anh: “Em….em đã làm việc ở tập đoàn Lâm Kiên nhiều năm như vậy rồi, không có công lao cũng có khổ lao, anh không thể nể tình chuyện này mà châm chước một chút sao? Lùi lại một chút là được rồi?”
“Ai cho phép cô nói vậy với tôi?”
giọng nói.
Giọng nói lạnh như băng không chút nhiệt độ.
Đôi đồng tử Vũ Thư Anh run lên, nước mắt dọc theo khóe mắt chảy xuống, bàn tay nắm chặt run lên.
Câu nói kia giống như một cái tát trực tiếp đánh thẳng vào mặt cô 1a…
Mục Lâm Kiên ngạo nghễ lạnh “Không có việc gì nữa thì ra ngoài.” Mục Lâm Kiên lấy tài liệu của cô ta ký tên rồi đặt lên trên bàn.
Vũ Thư Anh không cam lòng.
Dựa vào cái gì mà cô ta không được như Vũ Vân Hân, là cô ta không tỉ tiện chủ động như người phụ nữ đó sao? Hay không lắng lơ như cô?
Là người phụ nữ kia chủ động bò lên giường Mục Lâm Kiên sao?
Cô ta càng nghĩ càng giận, tức giận đi về phía trước, một tay nắm chặt phần tài liệu trên bàn.
Đây là chuyện cô ta muốn làm từ lâu nhưng không dám.
Cô ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094616/chuong-658.html