Há Cảo kinh ngạc khi nhìn thấy Bánh Bao ở trong đoạn video giám sát. “Không thể nào!” Vũ Vân Hân lắc mạnh đầu: "Không thể nào là Bánh Bao được!”
Đoạn video được kéo đến thời điểm gần nhất, trừ Bánh Bao ra thì thật sự không có ai khác đến lấy tài liệu.
Mục Lâm Kiên nhìn thời gian của đoạn video: “Bị người khác cắt xén rồi” “Ai lại có thể cắt xén được đoạn video?”
“Không ai có thể!” Mục Lâm Kiên cũng cảm thấy kì quái không hiểu tại sao.
Theo lẽ thường hệ thống của tập đoàn Mục Lâm, nó là hệ thống an ninh tiên tiến và hoàn chỉnh nhất, không có sự cho phép của anh, không một bảo vệ ở tầng dưới nào có quyền cắt xén hoặc chỉnh sửa thời lượng.
“Bánh Bao sẽ không lấy hạng mục của dì đâu! Búp Bê, dì phải tin tưởng Bánh Bao!” Há Cảo lo lắng nhíu mày.
“Ngoan! Búp Bê biết rồi.” Nhìn đoạn video bốn năm lần, kết quả chỉ nhìn thấy đứa con của chính mình.
Vũ Vân Hân thất vọng thở dài: "Quên đi! Đợi sau khi học xong sẽ biết!”
Cô không cam lòng, cô đã chuẩn bị rất tốt hạng mục lần này, kết quả bị người ta lấy trộm mất.
“Khi nào thì bắt đầu?” Mục Lâm Kiên trầm giọng lạnh lùng hỏi.
“Thứ Hai! Các cuộc họp hàng tuần của bộ phận đều là thứ Hai!”
"Tôi sẽ đến. Đôi mắt lạnh lùng của Mục Lâm Viên dường như mang đến cho cô một cảm giác an toàn.
Giống như đang nói cho cô biết, dù cho có chuyện gì xảy ra thì anh vẫn mãi mãi là chỗ dựa vững chắc nhất của cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094598/chuong-640.html