Cô ta tên là Tuyết Nhi, thư ký trẻ nhất từ trước đến nay.
Màn Thầu nhạy bén lấy ra một cây gậy nhỏ chĩa vào mắt cô, nhận một đòn đầy lực công kích, Tuyết Nhi sững người tại chỗ, không dám nhúc nhích, thậm chí không dám nói: "Nếu cô dám nói chuyện của bọn cháu ra ngoài, bọn cháu sẽ không bao giờ để cô đi!"
"Cô chỉ là tò mò thôi! Cô sẽ không nói chuyện này với ai đâu." Nhìn thấy cây gậy nhắm vào ngay mặt mình, suýt nữa là đâm xuyên qua mắt cô, mồ hôi lạnh của Tuyết Nhi ứa ra.
"Tò mò cũng không được! Cô tên là gì? Nhà ở đâu? Số điện thoại là gì? Độc thân hay chưa kết hôn?" Há Cảo sắc bén nhìn cô.
"Cô tên là Tuyết Nhi. Gia đình cô sống ở số 1 Thiên Long gần đây. Số điện thoại là 138... Cô hiện đang độc thân và chưa kết hôn!".
Cô ta lớn như thế này, đây là lần đầu tiên lại bị hai đứa nhỏ xấu xa dọa cho toát mồ hôi lạnh.
"Đóng cửa lại! Đứng ở góc cửa!"
Tuyết Nhi sửng sốt, nơi này vốn không lớn lại còn bắt cô ta phải đứng ở góc tường, có vẻ toàn bộ không gian bị thu hẹp lại.
Há Cảo một tay đóng cửa lại.
Màn Thầu vẫn dùng cây gậy chĩa vào mắt cô như cũ.
“Anh có cảm giác người này không phải người xấu” Khả năng nhìn người của Há Cảo rất tốt.
“Ai mà biết được đó có phải người xấu hay không? Màn Thầu cẩn thận, lạnh lùng nhìn.
"Bạn nhỏ, cô còn rất nhiều việc phải làm. Khi nào cô mới có thể đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094583/chuong-625.html