Vũ Thư Anh từ trên lầu đi thẳng xuống lầu dưới, đi thẳng đến lầu một, nhất thời mờ mịt.
“Bánh Bao thật sự là đi tiếp từ cửa cầu thang sao?"
Trong điện thoại di động truyền đến tiếng của Màn Thầu: “Vâng! Tôi tận mắt thấy anh ấy đi vào cửa lối đi thoát hiểm mà, nhưng mà đến giờ tôi vẫn chưa thấy anh ấy đi ra”
Vũ Vân Hân nhìn quanh bốn phía, bệnh viện ban đêm hết sức vắng vẻ, trong rừng u ám đáng sợ truyền đến trùng điệp tiếng côn trùng kêu.
Cô bàng hoàng đi lên phía trước, chưa đi được mấy bước đã ngừng lại.
Giống như con ruồi không đầu không biết làm sao.
"Hi!"
Một giọng nói của người đàn ông trung niên từ phía sau truyền đến.
Trong lúc bất tri bất giác, Vũ Vân Hân đã đi đến vườn hoa.
Cái người đàn ông thường xuyên chạy đến bên dưới phòng bệnh ngước nhìn bọn họ đang đứng sau lưng cô.
“Chào ông. Xin hỏi một chút, ông có từng nhìn thấy cậu bé này không?” Xuất phát từ nóng vội, Vũ Vân Hân đưa ảnh chụp của Bánh Bao đến trước mặt ông ta.
Người đàn ông nhìn một chút, xác thực nói: “Con của cô đúng không?”
Vũ Vân Hân chần chờ nói: “Ừm”
“Dáng vẻ thật là đáng yêu”.
Nhưng mà bây giờ cô hoàn toàn không muốn nghe đến cuối cùng có đáng yêu hay không, cô muốn biết bánh bao ở đâu.
Vũ Vân Hân sốt ruột quay người, đang muốn co cẳng bước đi đã bị người đàn ông gọi lại: “Hình như lúc này tôi có nhìn thấy cậu nhóc đi về hướng kia”
Thuận theo hướng người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094546/chuong-588.html