Trên hành lang, Vũ Vân Hân vừa bước ra khỏi phòng bệnh.
Trên tay cầm điện thoại di động, bấm nghe cuộc gọi. Ánh trăng rọi xuống, hằn lên mặt đất là một bóng người đang đi phía sau cô.
Có vẻ muốn nói điều gì đó, nhưng đã cố kìm nén.
Cô vô thức gác máy và quay lại. Vô tình rơi vào vòng tay của Lăng Tổng. Cái ôm rộng rãi và chắc nịch đó rất khác với Mục Lâm Kiên. Vũ Vân Hân ngửi thấy mùi nước hoa thì trong lòng buồn bực, khó chịu khiến cô hắt xì hơi. Lăng Tổng nhìn cô một cách trìu mến: "Nếu cô mệt, tôi sẵn sàng cho cô mượn một bờ vai."
"Không cần"
"Đừng ngại! Tôi sẽ giúp cô giải quyết chuyện của con cô. Cô nên biết rằng mình không đơn độc"
Vũ Vân Hân đột ngột lùi lại một bước.
Cô luôn cảm thấy ngọt sớt khi nghe những lời quan tâm của anh ta.
Anh ta nhếch miệng, đi về phía cô đầy mong đợi, khụy gối, cố tình để mình cao bằng Vũ Vân Hân, để cô dựa vào vai anh.
"Tôi thích những anh chàng cơ bắp. Cảm ơn"
Cô gái thẳng tính Vũ Vân Hân này đã khiến Lăng Tổng xanh mặt chỉ với một câu nói.
Anh ta tập thể dục mỗi sáng, vậy mà cô lại dám nói anh ta không đủ cơ bắp sao?
“Vân Hân, cô hiểu lầm chuyện gì sao? Tôi sẽ cho cô biết thế nào là cơ bắp."
Vũ Vân Hân vốn là một người đẹp, nhìn vào đôi mắt xếch nữ tính của Lăng Tổng, dưới chiếc mũi thanh tú đó có đôi môi mỏng manh.
Toàn bộ các đường nét trên khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094501/chuong-543.html