Ba đứa trẻ chỉ nhìn thấy ông Mục cầm súng phun nước hướng về khoai lang nướng trông có vẻ còn chưa chín.
“Con thấy người ta phải cho vào than nướng, còn ông thì lại muốn qua mắt chúng con à?” Màn Thầu trù môi.
“Đây chính là quà sinh nhật của ông đó, ông mà không nướng được thì coi như ông không có quà sinh nhật” Ba đứa trẻ nói một cách nghiêm túc.
Ông Mục cầm khoai lang và súng phun nước sững sờ: “Keo kiệt vậy sao? Sinh nhật của ông, các con chỉ tặng một củ khoai lang này thôi à?”
“Một củ khoai lang cũng mất tiền đó! Chúng con mới ba tuổi đã phải tiêu hết vốn rồi! Ai bảo nhà chúng con nghèo, đâu có giàu như nhà ông.”
Ông Mục nhìn củ khoai lang trong tay lại nghĩ: “Vậy ông sẽ giữ nó rồi trồng trong vườn đến khi đó sẽ có rất nhiều khoai để ăn”
Ba đứa trẻ nghe thấy cách nghĩ mới mẻ này liền sáng mắt ra, đúng là suy nghĩ của người làm ăn kinh doanh, đúng là biết tính toán.
“Ông à, cả đời này của ông có người ông ghét nhất không?”
Bỗng nhiên bị hỏi câu này làm ông Mục cảm thấy nghi ngờ.
“Rõ ràng là rất ghét thì tại sao lại phải giả vờ như là bạn bè chứ?” Màn Thầu nhìn ông chằm chăm.
Một câu hỏi không phải sâu sắc gì nhưng lại làm cho ông Mục hơi cau mày: “Bời vì góp vui lấy lệ”
Bỗng nhiên ba đứa trẻ liền mở to mắt, vốn định nói gì đó nữa nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại thì không nói gì nữa.
Vào đến trong nhà vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094471/chuong-513.html