Vũ Vân Hân thấy năm cô nàng kia đã nổi giận đùng đùng, khóe miệng gian xảo hơi cong lên. Nghĩ đến cảnh tượng trước đây mấy người họ nói này nói nọ với cô, bây giờ cuối cùng cũng báo được thù. Cô thích gây nhiễu loạn trong lồng kẻ địch đến hỗn loạn nhất, cô chỉ im lặng cười cười đứng xem kịch hay.
Mấy người đồng nghiệp trong bộ phận thư ký và Hoàng Hà đều im lặng quay người trở về phòng làm việc của mình.
Vũ Vân Hân không dễ chọc tí nào hết! Còn kinh khủng hơn Vũ Thư Anh nhiều!
Vũ Thư Anh không có não, nhưng Vũ Vân Hân thì có não!
Xem ra sau này Vũ Thư Anh sẽ bị Vũ Vân Hân trị đến mức ngoan ngoãn.
Một đám người đều nghĩ bản thân vẫn nên làm tốt việc củarmình, nếu không sẽ thành đệm lưng của người khác thì xong đời.
“Hôm nay không có việc gì nữa, có thể tan ca sớm một chút. Ngày mai chúng ta bắt đầu phân loại các hạng mục trong hòm thư, ngoài ra chúng ta còn rất may mắn khi mới được tổng giám đốc Lục - Lục Tâm làm người hướng dẫn cho hạng mục này của chúng ta, đến lúc đó có gì không hiểu đều có thể tùy lúc gọi điện thoại cho anh ấy nhờ chỉ dạy”
Mục đích của Vũ Vân Hân rất đơn giản, thăng chức lên vị trí quản lý, sau đó đến trưởng bộ phận, cuối cùng trở thành nhà đầu tư xuất sắc nhất tập đoàn giống như Mục Lâm Kiên, dùng thân phận đáng ngưỡng mộ để gặp Ninh Kiều của tập đoàn nhà họ Vũ, trở mặt nuốt hết toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094433/chuong-475.html