Vũ Vân Hân nhanh chóng rời khỏi vị trí.
Lần này do đứng bật dậy quá nhanh, cái bàn trước mặt cũng bị cô không cẩn thận đụng phải, ngã xuống sàn.
Tất cả mọi người đều giật mình, lúc đầu bởi vì Mục Lâm Kiên đứng bên cạnh nên đã thu hút sự chú ý, hiện tại lại càng thu hút sự chú ý hơn nữa.
Vũ Vân Hân chỉ hận không thể đào một cái lỗ tự chôn sống mình luôn.
Cô lúng túng đỡ cái bàn lên.
“Làm hỏng đồ dùng làm việc, chút nữa phải bị phạt nặng!” Giọng điệu mang theo hàm ý khác, khiến Vũ Vân Hân lạnh cả lưng.
Tại sao cô luôn cảm thấy hôm nay Mục Lâm Kiên hèn hạ kiểu gì thế chứ!
Cô hối hận chết đi được, sớm biết thế đã không gọi điện thoại cho Lục Tầm, bây giờ lại chợ chờ tự chui đầu vào lưới!
Mục Lâm Kiên nhìn dáng vẻ cười trừ của cô, không khỏi nhếch môi, cao ngạo rời khỏi phòng hội thảo.
“Chủ tịch Mục, đẹp trai quá đi thôi! Tôi cũng muốn được chủ tịch Mục kèm một một nữa”
“Tôi cũng muốn tôi cũng muốn!”
Sau lưng là một đám fan nhan sắc, cứ ngó nhìn theo ra đến cửa.
Vũ Vân Hân muốn đi tự tử chết phức luôn cho rồi.
Sắc đẹp đều là ma quỷ!
Tên đàn ông này đúng là muốn cướp mạng người ta ngay tại chỗ mà. Vừa rời đi chưa đến một phút, Mục Lâm Kiên chauw thấy Vũ Vân Hân lên văn phòng làm việc của mình, anh nhắn tin ngay cho cô.
Vũ Vân Hân bất đắc dĩ cầm theo quyển sổ kia đi theo.
Ở trên lầu thiếu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094430/chuong-472.html