Trái tim Vũ Vân Hân như bóp nghẹn, không phải sáng nay bọn nhóc đã thấy hình ảnh hai người ở cùng một chỗ đấy chứ?
“Có phải các con nhìn thấy gì không?”
Ba đứa nhóc nghiêm túc gật gật đầu: “Cho nên hai người không nên ở cùng một chỗ, nếu không...”
Nhìn thấy ánh mắt hung dữ kia của bọn nhỏ, Vũ Vân Hân xấu hổ cười ngây ngô, hai má ửng đỏ: “Xin lỗi nhá! Là búp bê không tốt! Lần sau sẽ chú ý.”
Đúng là hiện tại Mục Lâm Kiên dạy hư con cái mất rồi, làm sao đây.
“Cốc cốc cốc!”
Lúc này, căn phòng đổi diện lại bị gõ cửa.
Mấy nhóc chân ngắn lập tức chạy về phía kia: “Tại sao lại là cô ta?”
Đêm hôm khuya khoắt, tự dưng Âm Âm lại đột nhiên gõ cửa.
“Trời ạ! Nhìn kìa!” Há Cảo đột nhiên kinh ngạc hô lên, làm Vũ Vân Hân vô cùng tò mò.
Hôm nay Âm Âm cực kỳ chú ý cách ăn mặc, khoác bên ngoài một chiếc áo gió màu nâu nhạt, bên trong là một bộ váy ngắn xẻ chữ V màu trắng, đôi giày cao giày cao như lên trời vô cùng cồng kềnh.
Bởi vì cô ta rất gầy, gầy da bọc xương, giống như không đủ dinh dưỡng.
Mặc dù đã trang điểm vô cùng tinh xảo tỉ mỉ, nhưng cái cổ vàng như nền kia lại không hề hợp với da mặt trắng bệch kia.
"Quá gầy, Mục Lâm Kiên không thích loại này đâu” Ba đứa nhóc chỉ vào camera giám sát rồi bình luận.
“Các con nói mẹ béo sao?”
Vũ Vân Hân lạnh nhạt nhìn bọn nhóc kia.
Ba đứa nhóc nghiêng mặt săm soi: “Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094425/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.