Vũ Vân Hân mở loa ngoài, cố tình khiêu khích đối phương: “Vậy à, vậy thì tôi cũng muốn người ta biết đến chuyện xấu của tôi đấy”
Màn Thầu đứng bên cạnh thông qua cuộc đối thoại xác định vị trí của đối phương.
Chấm đỏ trên mạng hình cho thấy đối phương đang ở ngay tòa nhà này, tín hiệu cực kì mạnh.
Phóng to màn hình liền thấy chấm đỏ nằm ở lầu 2.
Ba anh em trợn tròn mắt, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, đó là bà Lê Thu.
“Không chồng mà chửa, cái loại đàn bà vô liêm sỉ như cô, nếu như để Mục Lâm Kiên biết thì như thế nào nhỉ?”
Bốn mẹ con sững sờ. Vũ Vân Hân cố giữ bình tĩnh hỏi: "Anh ấy biết cái gì? Biết tôi không chồng mà chửa? Hay là tôi lẳng lơ đa tình?” “Cô là mẹ của ba đứa trẻ đó, Mục Lâm Kiên biết được sẽ để yên cho cô sao, đến lúc ấy cô chết chắc”
“Tôi sợ Mục Lâm Kiên? CCâuâu hỏi chí mạng ngay tức khắc làm đối phương choáng váng: "Tôi sợ anh ta sao? Ha ha!”
“Con trai bà mới sợ đó!” Vũ Vân Hân cố tình nói.
Nếu thật sự là Lê Thu, thì Lê Kiên chính là điểm yếu của bà ta.
“Con của tôi? Cô bị thần kinh à! Tôi có con ở đâu ra?”
Câu nói này đã để lộ thân phận của người đó.
Không phải là Lê Thu, Bánh Bao gạch tên bà ta ra khỏi chiếc bảng trắng.
Vũ Vân Hân tiếp tục thăm dò: “Ai mà sợ Mục Lâm Kiên đúng là kẻ không có tiền đồ”
“Cô!” Đối phương kích động gầm lên, ngay sau đó lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094372/chuong-414.html