Vũ Thư Anh vội vàng chuyển video giám sát đến bãi đỗ xe, nhìn thấy chiếc xe mau trắng của Vũ Vân Hân lái vào ga ra riêng của Mục Lâm Kiên Bởi vì người ngoài không thể xem được camera giám sát trong ga ra của Mục Lâm Kiên. Vũ Thư Anh chỉ có thể nhìn chằm chằm cửa ga ra.
Sau một phút đồng hồ, Vũ Vân Hân thật sự đi ra từ trong ga ra của Mục Lâm Kiên.
“Tại sao cô ta lại được phép vào ga ra của chủ tịch? Chẳng lẽ tin đồn lại là thật?” Thư ký nghi ngờ.
“Tin đồn gì?” Vũ Thư Anh không cam lòng, nắm chặt con chuột bàn phím.
“Nghe nói Vũ Vân Hân và chủ tịch đã quen nhau từ rất sớm, vì vậy bọn họ giống như…”
Thư ký không dám nói nốt vì sợ Vũ Thư Anh.
“Như cái gì?” Vũ Thư Anh tức giận.
“Tình nhân!”
“Nói đùa gì vậy, bệnh tâm thần! Ai nói vậy?”
Thư ký cẩn thận từng li từng tí nói: “Hoàng Hà ở tổ năi Hoàng Hà là người duy nhất trong công ty khá thân thiết với Vũ Vân Hân, cho nên cô ta nói về chuyện của Vũ Vân Hân, phần lớn mọi người đều tin tưởng.
“Hoàng Hà?” Vũ Thư Anh tức giận, vứt con chuột xuống bàn, quay người đi đến tầng mười ba.
Chỉ là thang máy vừa dừng ở tầng mười ba, không biết có phải do mạch điện không ổn định không, đèn của cả dãy hành lang cứ bật rồi tắt.
Thang máy mở cửa ra, có thể nhìn thấy một hành lang hình chữ U sâu hun hút, lạnh lẽo.
Một ngọn gió thổi đến, khiến Vũ Vân Hân nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094339/chuong-381.html