“Cái gì! Các con thật sự định gửi bức ảnh mà mẹ đang tắm cho anh ta!”, Vũ Vân Hân tức giận rồi “Không! Làm sao chúng con có thể hi sinh Búp Bê được! Chúng con gửi những bức ảnh hở da hở thịt của chúng con giả vờ đó là ảnh của Búp Bê”
Để chứng minh rằng mình không làm gì có lỗi với Búp Bê, cậu lấy ra bức ảnh mà lần trước Màn Thầu chụp cánh tay nhỏ.
“Mẹ xem đi, chính là bức này”
‘Vũ Vân Hân nhìn bức ảnh trước mặt, căn bản là không nhìn ra được đó là hình gì, ống kính chĩa sát vào da rồi chụp. Đây là lỗ chân lông hay họa tiết?
“Chỉ là Mục Lâm Kiên không xem, mới nghe nói đến là một trăm năm mươi triệu đã kêu là đắt! Vì vậy không xem nữa!”
Ba tên nhóc mở điện thoại di động cho Vũ ‘Vân Hân xem tin nhắn bọn họ gửi cho Mục Lâm Kiên.
“Đúng là đồ keo kiệt!”, Cô nghiến răng nói: In sau, chúng ta phải đòi ba trăm triệu, không đưa ba trăm triệu thì chúng ta sẽ không gửi ảnh! Mẹ mà rẻ như vậy sao? Chỉ có một trăm năm mươi triệu mà cũng kêu đắt! Đúng là đồ khốn! Quả nhiên là đàn ông trước mặt một kiểu sau lưng lại là một kiểu khác! Hừ!”
“Đúng vậy! Thật đáng giận!”
Bốn mẹ con lòng tham không đáy, lúc nào cũng muốn chỉnh đốn Mục Lâm Kiên.
Bốn giờ chiều, Vũ Vân Hân vì đã nói là chỉ đi ra ngoài vài tiếng thôi chuẩn bị quay lại bệnh viện.
Mấy ngày nữa Mục Lâm Kiên sẽ được xuất viện, cô đã tống kết lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094246/chuong-288.html