“Đây là ba mươi tỷ, cô từ chức đi!”
Ông Mục lấy ra một tấm séc đưa tới trước mặt Vũ Thư Anh.
“Từ chức?” Không phải vừa mới bảo cô ta rời đi thôi sao?
€ô ta còn nghĩ răng đợi khi thương thế của Mục Lâm Kiên lành hẳn, cô ta có thể trở lại làm việc.
“Nếu cô không từ chức, vậy thì Mục Lâm Kiên của chúng tôi phải làm sao bây giờ?”
“Chuyện này không được đâu, từ chức là từ chức, rời khỏi là rời khỏi!” Cô là người muốn dây dài câu cá lớn, leo lên vị trí này cũng phải vất vả mất bốn năm trời, sao có thể nói từ chức là từ chức được?
“Ba trăm tỷ!”
Hai bố con bọn họ đều có một điểm chung, đó là thích dùng tiền để trấn áp người khác.
“Ông Mục, tôi không phải loại phụ nữ như ông nghĩ, gia cảnh của tôi không hề tệ, tôi sẽ không tùy tiện vì mấy đồng tiền này mà rời khỏi Mục Lâm Kiên. Trong khoảng thời gian này tôi có thể không xuất hiện trước mặt anh ấy, thế nhưng tôi không dám chắc sau này cũng sẽ như vậy!” Vũ Thư Anh không có ý định thỏa hiệt “Cô muốn chống đối tôi sao?” Ông Mục không kiên nhẫn được nữa.
Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!
Trước đây, chỉ cần ông ta mở miệng, không một ai dám từ chối.
Người phụ nữ này là thá gì?
Tập đoàn Vũ Thị là thá gì?
Ngay cả tập đoàn Mục Lâm cũng không so bì được.
“Ông Mục!” Đột nhiên trợ lý vội vã đi đến.
Anh ta thì thầm bên tai ông Mục: “Nhầm lẫn rồi! Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094216/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.