“Anh Lục kêu cô ký, cô còn không ký à?” Võ Minh Tính đắc ý nhìn Vũ Vân Hân như thể tìm được chỗ dựa. 
“Tôi đã xem qua dự án, không có vấn đề gì!” Lục Tâm dường như tự cho mình đã trở thành chủ sở hữu của công ty này. 
Vũ Vân Hân thật sự không chịu nổi, đây là lần đầu tiên cô thấy người không biết xấu hổ như vậy, “Nếu anh thấy không sao, vậy mời anh Lục ký cho tôi đi! Dù sao thì địa vị của anh Lục cũng cao hơn tôi, nói không chừng còn có thẩm quyền hơn tôi nữa đấy.” 
“Cô là tổ trưởng ở đây!” Lục Tâm nghiêm nghị nói. 
“Đừng có mà kéo người khác vào” 
Cô đã từng gặp tiện nhân nhưng chưa thấy ai đê tiện như vậy. 
Kẻ ngốc mới quan tâm đến anh ta! Vũ Vân Hân phớt lờ anh ta và đi thẳng vào thang máy. 
“Anh Lục, nhìn thái độ của cô ta kìa” Võ Minh Tính tức giận giậm chân. 
“Ngày mai bảo cô ta ký là được.” 
Lục Tâm chưa bao giờ nghĩ rằng Vũ Vân Hân lại có tính khí cứng đầu như vậy. 
Trong lòng anh ta thầm tính toán, liệu người phụ nữ này có báo cho Mục Lâm Kiên sau lưng anh ta không? 
Trời mùa đông nhanh chóng tối sầm lại, khi cô bước ra khỏi công ty thì bên ngoài trời đã về đêm. 
Ánh đèn rực rỡ sáng rực cả con đường, Vũ Vân Hân về muộn. 
Những đứa trẻ ngồi trong lớp một cách nhàm chán. 
“Mọi người nói xem, liệu có phải tổng giám đốc Mục chết tươi rồi không?” Há Cảo cảm thấy rất bất an khi nghe tin 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094113/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.