“Xem ra khỏe hơn rồi nhỉ, nếu vậy thì trả tiền luôn đi”
Lần này Vũ Vân Hân đến có sự chuẩn bị, đêm qua cô đã yêu cầu Bánh Bao gõ một số giấy tờ hóa đơn chi tiết.
Chi phí tổn hại tinh thần và chi phí chấn thương.. được liệt kê một cách chi tiết, ghi rõ điều khoản giải thích, bản hợp đồng này có ba phần giống y nhau.
Lâm Trí ngây ngốc ngồi trở lại trên giường, giả bộ thiểu năng,
“Ôi chao, cô gái, cô đang nói cái gì vậy, xinh đẹp như vậy, để anh sờ tí nào”
Bộ dạng khốn nạn y hệt như đêm hôm đó. Chứng tỏ, anh ta đang giả vờ.
Nếu đã như vậy, Vũ Vân Hân sẽ không khách sáo với anh ta, thẳng thắn kéo ghế ngồi trước mặt anh ta, vắt chéo hai chân, cầm cây chổi bên cạnh anh ta,
“Anh có biết người tôi ghét nhất trên đời là ai không? Người thích giả vờ dâm đãng! Nhất là anh, hay giả bộ khốn nạn”
Vừa nói, cô liền hất thắng cây chổi vào mặt anh ta.
Lâm Trí hoảng sợ, anh ta không dám hành động hấp tấp.
Bởi vì lần trước Mục Lâm Kiên nói rằng nếu như dám sờ vào Vũ Vân Hân, anh sẽ phể hạ bộ của anh ta.
Anh ta thức thời liền cúi đầu,
“Tôi xin lỗi cô là được chứ gì”
“Tấm kính vỡ trên sàn, và anh nói xin lỗi với nó, nó sẽ lành lại sao?”
“Cái này..”
Lâm Trí xấu hổ cúi đầu,
“Nhưng tôi thật sự không có tiền. – Là tổng giám đốc Mục sắp xếp cho tôi ở. Tôi đã lâu không có việc làm.”
Cô lấy trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094013/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.