Cơn mưa mùa hạ vừa ngớt, không khí tản mát ra một loại hương thơm dễ chịu. Những nhành hoa héo úa như được tưới thêm sức mạnh, cứ thế tươi tỉnh hẳn sau chuỗi ngày nắng nóng kéo dài.
Trì Ngưng bước đi nhẹ nhàng trên vỉa hè, khéo léo tránh khỏi những vũng nước đục ngầu. Nghĩ đến vẫn còn có người đang chờ ở nhà, cô khẽ mỉm cười, ngón tay nắm chặt túi xách, bước chân dường như có lực, đi nhanh hơn mấy phần.
Căn nhà cấp 4 ọp ẹp đã nằm gọn trong tầm mắt, Trì Ngưng thò tay vào túi lấy ra một chùm chìa khóa. Đột nhiên có người níu tay cô lại, Trì Ngưng bất ngờ quay sang, tươi cười hỏi: "Dì Hoa, có chuyện gì vậy ạ?"
Dì Hoa nhìn về phía sau lưng cô, nói nhỏ, "Tiểu Ngưng, khoan hãy vào, dì để ý thấy có người đỗ xe trước cửa nhà cháu cả chiều nay rồi. Không biết có phải kẻ xấu không?"
Lúc này, Trì Ngưng mới nhận ra đúng là trước cửa nhà mình có một chiếc ô tô màu đen thật. Chỉ trách trời quá tối, cô lại không nhìn kĩ. Trì Ngưng nghĩ nghĩ rồi nói với dì Hoa: "Chắc không có gì đâu, để cháu đi xem thế nào."
Trì Ngưng chậm rãi lại gần chiếc xe, cúi xuống nhìn vào bên trong. Không thấy gì, chỉ thấy một màu đen sì. Thế là cô đưa tay gõ lên cửa kính xe, thấp giọng gọi.
"Có ai ở trong không?"
"Mở cửa ra đi!"
Tiếng ồn bên tai khiến Đô Kiệt giật mình tỉnh dậy. Hắn lim dim nhìn ra bên ngoài, đập vào mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cuc-pham-sung-em-ca-doi/3049817/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.