Trì Ngưng nằm trong căn phòng rộng lớn sang trọng, lòng dạ bồi hồi không yên, mất một lúc lâu cô vẫn không thể chợp mắt.
Buổi tiệc này chưa kết thúc, ngày mai nó sẽ tiếp tục diễn ra...
Không biết bên Ninh Diệp thế nào rồi?
...
Phòng tổng thống.
Ninh Diệp vừa bước tới cửa thì bắt gặp Địch Lung. Kẻ thù gặp mặt ắt đỏ mắt, Địch Lung nhướn mày nhìn hắn, tự hỏi rốt cuộc Tiểu vương Sami có ý gì.
Ánh mắt giao thoa, không khí tràn ngập mùi thuốc súng nguy hiểm.
"Vụ lần trước, Ninh lão đại làm đẹp lắm!" Địch Lung cười gằn, giọng nói âm trầm.
Ninh Diệp nhếch mép, hắn lãnh đạm đáp trả, "Phải không?"
Bên Chicago, hắn đã phá hủy một chuyến làm ăn lớn của Địch Lung. Tất nhiên hắn biết, Địch Lung đang cay cú cỡ nào... "Món quà của tôi, anh vui chứ?"
Đôi mắt Địch Lung sắc bén như dao cau, người này còn mặt mũi hỏi hắn có vui hay không? Vui cái rắm, vui được mới là lạ.
Đột nhiên, tiếng bước chân dồn dập dội vào tai, cả Ninh Diệp và Địch Lung đều ngoảnh mặt nhìn sang, Đô Kiệt đang hiên ngang đến gần, vẻ mặt có chút khó coi.
Ba người đồng thời cảm thấy khó hiểu, không nói không rằng cất bước vào trong.
Họ đều đến đây vì lời mời của Tiểu vương Sami.
Đèn chùm kim cương trên trần nhà phát sáng, xung quanh bày trí những đồ vật như mã não, đá quý. Trên tường treo đầy những bức tranh ngọc thạch, ở trung tâm căn phòng được đặt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cuc-pham-sung-em-ca-doi/3049755/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.